Hoạt động khai thác sò điệp tại khu vực Đông Bắc nước Mỹ được dự báo sẽ tiếp tục gặp nhiều khó khăn khi cơ hội đánh bắt vẫn ở mức thấp, khiến các doanh nghiệp trong ngành phải chuẩn bị cho thêm một giai đoạn “thắt lưng buộc bụng”.

Hội đồng Quản lý Nghề cá New England (NEFMC) mới đây đã thông qua Điều chỉnh Khung 40, theo đó quy định số ngày ra khơi đối với tàu có giấy phép khai thác hạn chế toàn thời gian là 36 ngày, và 14,4 ngày đối với tàu bán thời gian. Với mức hạn ngạch này, sản lượng sò điệp dự kiến chỉ đạt 17,1 triệu pound, thấp xa so với mức kỷ lục 60 triệu pound từng được dự báo vào năm 2019.
Kể từ đỉnh cao đó, sản lượng sò điệp của Mỹ liên tục suy giảm qua từng năm: 47,5 triệu pound năm 2020, 43 triệu pound năm 2021, 31,5 triệu pound năm 2022, 24 triệu pound năm 2023, và chỉ còn 19,75 triệu pound trong năm 2024. Doanh thu toàn ngành cũng đi xuống theo sản lượng. Dữ liệu của NOAA cho thấy giá trị nghề cá sò điệp đạt đỉnh gần 672 triệu USD vào năm 2021 nhờ giá cao, nhưng đã giảm còn 333 triệu USD trong năm 2024 và được dự báo tiếp tục thấp hơn trong năm 2026.
Theo Ủy ban Khoa học và Thống kê của NEFMC, quần thể sò điệp Đại Tây Dương đang trong xu hướng suy giảm, với tỷ lệ sò non gia nhập đàn thấp, làm gia tăng khả năng hạn ngạch tiếp tục bị cắt giảm trong thời gian tới.
Trước nguồn cung ngày càng thắt chặt, nhiều doanh nghiệp chế biến và phân phối lớn buộc phải điều chỉnh chiến lược. Ông Ken Melanson, CEO của Northern Wind, cho biết công ty hiện phụ thuộc lớn vào nguồn sò nhập khẩu, chiếm khoảng 50% sản lượng kinh doanh, và dự báo nguồn sò nội địa giai đoạn 2025–2026 chỉ quanh mức 20 triệu pound mỗi năm.
Ngoài ra, kích cỡ sò điệp cũng có xu hướng nhỏ hơn, khiến các cỡ lớn như u10 hay u12 trở nên khan hiếm và đắt đỏ. Dù vậy, ngành vẫn kỳ vọng quần thể sò sẽ phục hồi trong những năm tới, có thể vào giai đoạn 2027–2028.