DN thuộc phạm vi điều chỉnh của Nghị định này hay còn gọi là “bên đi vay” bao gồm DN được thành lập và hoạt động theo quy định của Luật DN; tổ chức tín dụng, chi nhánh ngân hàng nước ngoài được thành lập và hoạt động theo quy định của Luật các tổ chức tín dụng; hợp tác xã, liên minh hợp tác xã được thành lập và hoạt động theo quy định của Luật hợp tác xã.
Theo đó, đối tượng áp dụng của Nghị định gồm các cơ quan quản lý nhà nước tham gia quản lý hoạt động vay, trả nợ nước ngoài của DN không được Chính phủ bảo lãnh theo quy định tại Nghị định. Bên đi vay thực hiện vay nước ngoài không được Chính phủ bảo lãnh. Các tổ chức, cá nhân có liên quan đến hoạt động vay, trả nợ nước ngoài của DN không được Chính phủ bảo lãnh.
Các khoản vay nước ngoài tự vay, tự trả của DN dưới hình thức phát hành trái phiếu quốc tế, phát hành các công cụ nợ khác cho người không cư trú phải tuân thủ quy định tại nghị định này, quy định của pháp luật về phát hành trái phiếu quốc tế, về quản lý ngoại hối và các quy định khác của pháp luật có liên quan.
Nghị định này có hiệu lực thi hành kể từ ngày 15/2/2014. Bãi bỏ Nghị định số 134/2005/NĐ-CP ngày 1/11/2005 của Chính phủ ban hành Quy chế quản lý vay, trả nợ nước ngoài và Mục 4 Chương III Nghị định số 160/2006/NĐ-CP ngày 28/12/2006 của Chính phủ quy định chi tiết thi hành Pháp lệnh ngoại hối.