(vasep.com.vn) Cá rất quan trọng đối với dinh dưỡng và sinh kế ở Tây Phi, với ước tính khoảng 5,5 triệu tấn được đánh bắt năm 2019. Gần 7 triệu người ở Tây Phi phụ thuộc trực tiếp vào hoạt động đánh bắt cá làm kế sinh nhai.
Tuy nhiên, nguồn cá đang dần cạn kiệt, gây khó khăn về kinh tế, và gia tăng do đó thúc đẩy tình trạng di cư bất thường sang châu Âu. Lí do bao gồm: việc gia tăng các tàu đánh cá nước ngoài trong vùng biển trong khu vực, các thỏa thuận nghề cá không đồng đều với nước ngoài, luật pháp yếu kém và việc thực thi pháp luật kém.
Các nước Tây Phi nên hợp tác cùng nhau để đảm bảo sự công bằng trong thỏa thuận nghề cá; đầu tư vào việc giám sát để ngăn chặn việc đánh bắt trái phép; và thực hiện các chính sách bảo vệ tốt hơn hệ sinh thái biển.
Theo Tổ chức Di cư Quốc tế của Liên hợp quốc (IOM), từ năm 2017 đến năm 2023, hơn 900.000 người di cư đã đến châu Âu bất thường bằng đường biển và đường bộ qua Ý, Tây Ban Nha, Hy Lạp, Malta và Síp. Ước tính 26% trong số này đến từ Tây và Trung Phi. Nhiều người trong số đó phải quay lại nhà hoặc bỏ mạng trên đường đi.
Từ tháng 1 đến tháng 3 năm nay, 532 người đã mất tích khi cố gắng vượt Đại Tây Dương và Địa Trung Hải do đuối nước, mất nước hoặc hạ thân nhiệt.
Theo Tổ chức Hỗ trợ Người lao động nghề cá (ICSF), việc đánh bắt cá bất hợp pháp đã khiến hơn 300.000 người mất việc làm thủ công hoặc truyền thống ở Tây Phi. Họ buộc phải tìm việc làm ở lĩnh vực khác hoặc ở nước ngoài.
Đại dịch Covid-19 đã làm trầm trọng thêm tình trạng di cư bất thường. Có gần 25 triệu người không đủ lương thực, cao hơn 34% so với năm 2020.
Năm 2005 và 2006, trữ lượng cá ở Sénégal đã sụt giảm. Kết quả là gần 36.000 người Tây Phi đã trốn sang Quần đảo Canary để vào châu Âu.
Ngành thủy sản chiếm 10,2% xuất khẩu của Sénégal và tạo ra doanh thu 400 triệu USD vào năm 2021. Sénégal tạo ra 53.000 việc làm nghề cá và hơn nửa triệu người phụ thuộc vào nghề cá. Việc đánh bắt quá mức, ô nhiễm và biến đổi khí hậu là những mối đe dọa lớn nhất đối với thị trường việc làm trong ngành.
Các quốc gia phải đầu tư vào việc giám sát các đại dương, phát triển các chính sách phát triển bền vững có khả năng tạo ra việc làm lâu dài. Ngư nghiệp cần đầu tư lớn, bao gồm trợ cấp để giúp ngư dân địa phương có thuyền và kho chứa.
Các nước Tây Phi đã phát triển các chính sách thủy sản mạnh mẽ nhằm đảm bảo tương lai cho ngư dân địa phương.
Gambia đã đảm bảo ít nhất 30% tổng số vị trí lao động lành nghề trên tàu đánh cá, hun khói cá và các hình thức chế biến khác.
Tuy nhiên, các quốc gia cũng cần phải ngừng ký kết các hiệp định có nguy cơ gây nguy hiểm cho nguồn cá trong khu vực.