Thách thức và cơ hội cho phát triển thuỷ sản bền vững ở Philippines

(vasep.com.vn) Khoảng 70% ngư trường của Philippines hiện đang bị lạm thác. Nếu điều này tiếp tục, các thế hệ tương lai sẽ không có thủy sản để ăn. Giới hạn sản lượng đánh bắt là cách để bảo tồn sự đa dạng sinh học và giữ sinh kế của gần 2 triệu ngư dân Philippines.
Chú thích ảnh
Nghề cá Philippines

Nếu con người có ý thức hơn trong việc vừa khai thác vừa bảo tồn nguồn lợi thì hải sản sẽ có cơ hội sinh sản. Tuy nhiên, ngư dân Philippines đang đánh bắt với tốc độ nhanh hơn so với khả năng sinh sôi của các loài. Điều này không cho phép các loài hải sản tăng trưởng và làm cạn kiệt nguồn lợi. Đây là lý do tại sao phải giới hạn đánh bắt và giám sát chặt chẽ các hoạt động đánh bắt là rất quan trọng. 50% khẩu phần protein của người dân Philippines từ hải sản và việc sử dụng hợp lý các nguồn tài nguyên, chúng ta có thể chống lại nạn đói và nuôi sống các thế hệ tương lai.

Ngăn chặn và loại bỏ hoạt động đánh bắt bất hợp pháp, không khai báo và không theo quy định

Một trong những mối đe dọa lớn nhất với ngành thủy sản, ngoài việc lạm thác, là đánh bắt bất hợp pháp, không khai báo và không theo quy định (IUU) của ngư dân đánh bắt thương mại quy mô từ nhỏ đến lớn.

Hoạt động đánh bắt bất hợp pháp ở Philippines sử dụng các công cụ, chất nổ và chất độc bị cấm, việc đánh bắt cá con và đánh bắt bất kỳ loài hải sản nào khác ngoài ngư trường cho phép. Đánh bắt không báo cáo liên quan tới các hoạt động không báo cáo hoặc đã được khai báo sai. Hoạt động đánh bắt không theo quy định bao gồm các hoạt động đánh bắt được thực hiện mà không đăng ký và không được cấp phép hay việc đăng ký và cấp phép là bất hợp pháp, như sử dụng một đăng ký và cấp phép duy nhất cho rất nhiều tàu hay phân loại sai tàu đánh bắt.

Tại Philippines, Cục Nghề cá và Nguồn lợi Thủy sản (BFAR) ước tính 68,6 tỷ Peso mỗi năm bị thâm hụt là do hoạt động đánh bắt IUU. Đánh bắt IUU cũng được cho là một trong những nguyên nhân hàng đầu cản trở sự phát triển của nguồn lợi thủy sản trên toàn cầu. Thông qua BFAR và chương trình Quyền Khai thác của Cơ quan Phát triển Quốc tế Mỹ (USAID), hợp tác với Đối tác Nghề cá Bền vững (SFR), nhằm loại bỏ các yếu tố góp phần vào vấn đề này bằng cách thiết lập một tiêu chuẩn hoặc các chính sách và bằng cách nâng cao nhận thức của cộng đồng về các thực hành bền vững để bảo vệ đa dạng sinh học biển tại các vùng biển và ngư trường của Philippines.

Những thách thức về nguồn cung thủy sản có trách nhiệm tại các thị trường mới nổi

Tìm nguồn cung thủy sản có trách nhiệm (RSS) đề cập đến các nguyên tắc và quy tắc trong việc thu mua, thu hoạch và chế biến thủy sản và các sản phẩm thủy sản có trách nhiệm.

Quản lý nghề cá, hồ sơ khai tác, chuỗi cung ứng minh bạch, thị trường và người tiêu dùng vẫn là những thách thức trong ngành chưa được cải thiện và tăng cường. Theo bà Josette Emlen Genio, chuyên gia Thị trường Bền vững của Đối tác Thủy sản Bền vững (SFP), những thách thức này dẫn tới hoạt động đánh bắt IUU, các vấn đề về an toàn thực phẩm và chất lượng, gian lận thủy sản (ghi sai nhãn, thay thế sản phẩm và xác định sai loài), phân bố giá trị không đồng đều và thiếu sự công nhận của thị trường. Trong các hội thảo trước đây được tổ chức bởi USAID và SFP, họ đã thu thập ý kiến từ các nhóm liên quan và đưa ra 4 lộ trình hành động để giải quyết các thách thức sau:

Tăng khả năng tiếp cận thông tin. Đào tào những người tham gia trong chuỗi cung ứng và công chúng về RSS và tính bền vững của thủy sản và hỗ trợ điều này với bằng chứng xác nhận đối với thủy sản có nguồn gốc trách nhiệm.

Đảm bảo nguồn cung. Đảm bảo nguồn cung thủy sản có nguồn gốc trách nhiệm và đáng tin cậy bằng cách hợp tác với các nhà sản xuất và xác định giới hạn kích thước tối thiểu đối với các loài được giao dịch phổ biển để thúc đẩy tính bền vững.

Cơ chế điều tiết. Bà Genio giải thích rằng chúng ta có thể tập trung vào việc thực hiện các quy định để ngăn chặn đánh bắt IUU và tăng cường chiến dịch đăng ký và cấp phép cho tàu đánh bắt cũng như bố trí các hệ thống giám sát tàu. BFA cũng đưa ra chương trình ngăn chạn đánh bắt IUU như chương trình Malinis at Masaganang Karagatan “MMK”, chương trình này khen thưởng cho cộng đồng ven biển xuất sắc của nước này và cung cấp cho họ các dự án sinh kế bằng nghề cá.

Quản lý chuỗi cung ứng. Giáo dục và thu hút các nhà cung cấp về tính bền vững của thủy sản cũng rất cần thiết để họ tuân thủ các quy định hiện hành, đặc biệt đối với các loài đang được quản lý như ghẹ, cá ngừ vây vàng và cá mòi. Cuối cùng, tuân thủ các chính sách tìm kiếm nguồn cung ứng để cải thiện các hoạt động mua bán.

Với nhu cầu ngày càng tăng đối với các sản phẩm bền vững, thủy sản có nguồn gốc có trách nhiệm có tiềm năng trở thành lựa chọn chính cho người tiêu dùng trong tương lai.

Chia sẻ:


Nguyễn Hà
Chuyên gia thị trường Cá ngừ
Email: vanha@vasep.com.vn
Điện thoại 024. 37715055 - ext. 216

Bình luận bài viết

Tin liên quan
Tin cùng chuyên mục